Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_41
một người đàn ông hư hỏng cư nhiên cùng đàn bà khác lên giường, hơn nữa còn muốn làm trước mặt vợ của mình. Người cặn bã như vậy, tuy mang dáng dấp con người nhưng bên trong chứa toàn cặn bã.
"hắn lại muốn cường bạo cô... cô là cán bộ toàn năng sao có thể để mặc cho hắn khi dễ không phải là đã bị hắn chà đạp đấy chứ
Thượng Quan Quân Triết không sợ chết nói ra câu này, bụng tự nhiên hứng trọn một quyền đau đớn ôm bụng nhìn hung thần Lý Băng.
Lý Băng nhìn anh chằm chằm, lạnh lùng cảnh cáo:
"Anh đừng ở đây ăn nói lung tung cẩn thận tôi làm cho anh cả đời không thể động vào phụ nữ đấy!"
Thượng Quan Quân Triết lập tức ngậm miệng, bởi vì anh tuyệt đối tin tưởng cô ta có bản lĩnh làm được việc này.
Mạc Thiên Kình nhìn cô:
"Các người tại sao có thể trốn ra khỏi nhà Nam Cung, chỗ của hắn chẳng lẽ không có một chút năng lực phòng ngự nào hay sao?"
"Đúng vậy, hai ngươi làm thế nào ra ngoài được? Bảo vệ trong nhà Nam Cung Tước phòng thủ nghiêm ngặt như vậy?"
Mặc dù cô cảm thấy Lý Băng rất lợi hại, vậy khi bị Nam Cung Tước cường bạo cô ấy thoát khỏi ma trảo của hắn nhất định là mệt chết rồi. Hơn nữa cô ấy cũng vừa nói chưa kịp động vào Nam Cung Tước thì hắn đã gục xuống rồi.
không cần phải nói nhất định là do Trinh Tử làm, nhưng tại sao Trinh Tử lại có bản lĩnh như vậy?
"Nghiêm túc mà nói thì Trinh Tử chỉ bắn vào không khí một loại bột màu trắng thì những người đó lập tức gục xuống, chúng tôi cứ quang minh chính đại mà đi ra thôi!"
Lý Băng nghĩ tới tình cảnh vừa rồi thật sự có chút không tin nổi, không ngờ nhìn cô ấy yếu đuối như vậy mà lại có khả năng này.
"Xem ra Trinh Tử cũng là một nhân vật lợi hại."
cô ấy không những gây mê được Nam Cung Tước mà còn có khẩu súng bắn ra bột lợi hại như vậy. Làm cho anh rất hiếu kỳ, đến tột cùng là loại bột gì lại có khả năng lớn đến thế.
Lý Băng gật đầu tán thành: "không sai, tôi cảm thấy được cô ấy không phải là lợi hại bình thường mà là rất lợi hại!"
Có bản lĩnh ở bên cạnh Nam Cung Tước ngây ngô lâu như vậy hơn nữa còn có thân thủ khá như vậy. Nếu mà cô đoán không sai thì khẳng định Nam Cung Tước cũng không hiểu rõ về thân phận của cô ấy!
"cô mang cô ấy về đây là có ý đồ gì sao?"
Thượng Quan Quân Triết nhàn nhạt hỏi, anh không tin, người phụ nữ Lý Băng này bỗng nhiên lại tốt như vậy đem cô ấy mang về đây ở.
Lý Băng tức giận trừng mắt nhìn anh: "thật là miệng chó không mọc được ngà voi, nói chuyện không lúc nào được tử tế. cô ấy không có chỗ nào để đi, hơn nữa Nam Cung Tước nhất định sẽ đuổi giết cô ấy, tôi muốn để cho cô ấy ở lại giúp một tay đối phó với Nam Cung Tước!"
cô thật là người không có lương tâm hay sao?
"Chỉ có điều cô ấy có đồng ý hay không?"
Thượng Quan Quân Triết rất hoài nghi, cô ta sẽ đem Nam Cung tước đưa vào chỗ chết hay sao?
Sính Đình nhìn Lý Băng.
"Tôi muốn hỏi cô ấy cho rõ ràng, chỉ là tạm thời chúng ta phải giữ bí mật hành tung bảo đảm an toàn của cô ấy, để cho cô ấy suy nghĩ kĩ càng. Có lẽ sau khi hiểu rõ ràng cô ấy sẽ nói cho chúng ta!"
Bọn họ không có quyền đi hỏi ép cô ấy. cô ấy hiện tại thân thể còn rất yếu ớt, tạm thời không thể quyết định được.
Chỉ là Nam Cung Tước đúng thật không phải là con người. Trong lúc vợ mình còn đang ở cữ hàng đêm lại cùng phụ nữ khác lên giường. đã thế còn muốn làm ở trước mặt của cô ấy. Điều này đối với một người phụ nữ yêu hắn mà nói thì đau thương biết bao nhiêu.
Sính Đình cảm thấy Trinh Tử thật rất đáng thương. Chẳng lẽ là bởi vì Trinh Tử sinh ra con gái trong khi hắn là lão đại của Hắc bang cho nên đứa bé nhất định phải đi theo con đường kia hay sao?
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, rất đồng ý với lời nói của cô.
"Để cho cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, chúng ta trước tiên phải chú ý đến động tĩnh của Nam Cung Tước ở bên kia. Thượng Quan, chuẩn bị một chút chúng ta cũng chuyển sang ở biệt thự của tôi!"
Tối thiểu bên kia còn có phòng bảo vệ, ở chỗ này muốn chuẩn bị xong cũng mất mấy ngày. Ở bên kia đã có sẵn , hơn nữa vẫn luôn có người đến quét dọn nên rất sạch sẽ!
Thượng Quan Quân Triết và Sính Đình cũng rất kinh ngạc: “ Sang chỗ của anh, chỗ đó ngay cả giường cũng không có làm thế nào để ngủ!"
Sính Đình nhớ tới mình đã mua cái giường kia cô có thể ngủ nơi đó được nhưng còn những người này thì sao?
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, "Em yên tâm, anh sớm đã sắp xếp xong xuôi. Ở chỗ đó bây giờ mỗi căn phòng đều có giường, tổng cộng có bảy phòng đủ để chúng ta ở!"
trên lầu bốn người , dưới lầu ba người!
Lão K, Thượng Quan Quân Triết, Thủy Nhi, Lý Băng, Trinh Tử, còn có anh và Sính Đình vừa đúng bảy người, chỉ là, sao lại khéo như vậy nếu là sáu phòng thì tốt rồi như vậy mình có thể viện cớ ở cùng phòng với cô rồi!
Thượng Quan Quân Triết nhìn bọn họ nói:
"Mọi người thu thập một chút, chúng ta lập tức lên đường!"
Thời gian gian càng kéo dài thì cơ hội bị Nam Cung Tước phát hiện sẽ càng lớn.
"Ừ!"
Mấy người nhanh chóng thu thập liền nhanh chóng rời đi !
Buổi tối, sau khi mọi người cùng nhau ăn cơm liền sớm đi về phòng nghỉ ngơi, Mạc Thiên Kình đi trước một bước vào phòng của Sính Đình sau đó mặt dày mày dạn không ra.
Thủy Nhi vốn định đi vào ngủ cùng Sính Đình nhưng lại nhìn thấy Mạc Thiên Kình nằm ở trên giường, lại phải trở về phòng của mình!
"Mạc Thiên Kình, tối nay không phải muốn ngủ cùng em đấy chứ?"
, 20/1/15
#72
Chương 135: Anh sẽ yêu em thật nhiều!
Mạc Thiên Kình nháy nháy mắt với cô: "Sính Đình, một mình anh ngủ đã lâu rồi, anh muốn gặp cục cưng. Em để cho anh ngủ ở đây đi. Anh muốn bồi cục cưng đi ngủ!"
Mạc Thiên Kình vô liêm sỉ mang cục cưng ra để viện cớ. Sính Đình nhìn anh lười đấu khẩu lại. Bây giờ cũng đã sắp ba tháng rồi, cô biết, Mạc Thiên Kình vẫn luôn tìm cơ hội muốn ăn cô nhưng cô sẽ không để cho anh thực hiện được!
không để ý đến ánh mắt mập mờ của anh cầm quần áo đi vào phòng tắm tắm. Cuộc sống bây giờ mỗi ngày đều phải khẩn trương cao độ, trôi qua trong lo lắng thật là mệt mỏi.
Bác sĩ nói tận lực làm cho trái tim mình bình tĩnh nhưng mà để làm điều đó thật có chút khó khăn. Lại sắp đến ngày phải đi khám thai rồi !
Sau khi tắm xong, Sính Đình mặc vào cái áo ngủ gió thổi cũng không lọt trèo lên giường!
Mạc Thiên Kình nhìn cô mặc áo ngủ dày như thế thì đôi mày anh tuấn nhíu lại trên trán liền xuất hiện chữ Xuyên.
Sính Đình không để ý đến anh cầm điều khiển mở ti vi lên muốn xem tin tức mới nhất.
"Sính Đình, tại sao em không để ý đến anh!"
Mạc Thiên Kình tiến đến bên người cô đưa tay ôm vào trong ngực, Sính Đình cũng không cự tuyệt. Trong lòng Mạc Thiên Kình kích động xem ra tối nay vẫn còn có hy vọng.
"Mạc Thiên Kình, cục cưng chuẩn bị phải đi kiểm tra sức khỏe rồi !"
Sính Đình vừa chuyển kênh vừa nhàn nhạt nói, trên mặt không biểu lộ bất kỳ tâm tình gì.
"Lý Băng là bác sĩ đa khoa có cô ấy ở đây thì sao phải đi bệnh viện."
Sính Đình suy nghĩ thấy cũng đúng. Lý Băng y thuật tốt như vậy, mình bảo cô ấy kiểm tra cho là được rồi không cần đi bệnh viện nữa!
Bàn tay của Mạc Thiên Kình sờ sờ vào bụng cô.
Sính Đình giữ tay anh lại: "không nên sờ loạn." Đây chính là bụng của cô cũng không phải của anh, không có việc gì thì sờ cái rắm ấy!
Mạc Thiên Kình nhìn cô, dịu dàng ở bên tai nàng thầm thì:
"Anh muốn sờ sờ cục cưng không biết bọn chúng có nhớ cha nó hay không? Trong khoảng thời gian này tách ra ngủ, anh thật rất nhớ chúng cũng không biết sau này lớn lên sẽ giống ai? Là con trai hay con gái?"
Mạc Thiên Kình từ tốn nói, trên gương mặt tuấn tú mỉm cười tràn đầy hạnh phúc. Nhìn Sính Đình há mồm ngạc nhiên thì ra khi thật lòng mỉm cười cũng thấy mê người như vậy.
"Mạc Thiên Kình, anh muốn là con trai hay con gái?"
Sính Đình cắn môi hỏi, thật ra thì gần đây cô cũng đang khổ não vì vấn đề này.
cô rất muốn sinh được một trai một gái nhưng mà cơ hội có thai long phượng không cao. Nếu như sinh con trai đến khi trưởng thành cũng sẽ kề cận bên ba nó, sẽ không đi theo mình. Nếu như sinh con gái cũng sẽ bị bề ngoài tuấn mỹ của Mạc Thiên Kình hấp dẫn, nói không chừng cũng sẽ không ở cùng cô cho nên thật là đau đầu.
không biết điều đó có trở thành sự thật hay không, nhưng mà cô rất sợ nếu quả thật đúng như vậy thì cô sinh hai người con này có ích lợi gì?
Mạc Thiên Kình rất nghiêm túc suy nghĩ: ‘ Anh nghĩ muốn một trai một gái, con trai lớn lên giống em, con gái lớn lên giống anh!"
Vừa nghĩ tới về sau mình sẽ có hai đứa con, mỗi ngày sau khi tan sở liền cùng bọn chúng chơi đùa, giúp đỡ Sính Đình, cuộc sống bốn người một nhà thật vui vẻ nếu được như vậy thật tốt.
Khi anh còn nhỏ cha mẹ đã hi sinh vì nhiệm vụ rồi, làm anh cũng không biết đến tình thương của cha mẹ là cái gì. Cho nên anh vẫn luôn hi vọng có một người vợ có thể cùng với mình cả đời, sinh ra mấy đứa con, cho bọn chúng tất cả tình thương của người cha!
Sính Đình nhìn anh không hiểu.
"Tại sao con gái lại giống anh,con trai giống em như vậy không phải rất xấu sao?"
Hình dạng của mình biến thành con trai, bộ dáng của anh biến thành con gái, sẽ đẹp mắt sao?
Sính Đình nghĩ đến đã cảm thấy quái dị, nếu sự thật chính là như vậy cô đúng là hết ý kiến!
Mạc Thiên Kình cưng chiều ôm cô: "Làm sao lại xấu xí, dung mạo của em xinh đẹp như vậy, anh lại đẹp trai tuấn tú như thế này, con của chúng ta tuyệt đối sẽ thật đáng yêu, phong độ tuấn tú!"
"Lẻo mép!"
Sính Đình tuy ngoài miệng mắng như vậy nhưng trong lòng thấy ấm áp. Hình như ở cùng với anh trong lòng mình cũng không đến nỗi bài xích.
Nếu cả đời được như vậy hình như cũng không tồi. Sính Đình đột nhiên bị ý nghĩ của mình làm cho sợ hết hồn.
cô tại sao có thể có ý tưởng cùng Mạc Thiên Kình ở chung một chỗ cả đời, chẳng lẽ mình yêu anh sao?
Sính Đình nghĩ tới khả năng này đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng tại sao lại phát hiện chính mình đối với sự đụng chạm của anh cũng không cảm thấy rất ghét?
Nếu là lúc trước cô đã sớm tức giận nhưng mà bây giờ lại không thấy như vậy. Khi anh ôm cô, sờ cô thì cô vẫn có thể đón nhận!
Sính Đình ý thức được thực tế không tốt. Hình như cô yêu Mạc Thiên Kình thật rồi !
Mạc Thiên Kình cũng không phát hiện sắc mặt của cô đang thay đổi nhìn chằm chằm TV, nhàn nhạt nói:
"thật ra thì anh thật sự rất muốn cứ như vậy ôm em ngủ. Nhưng em luôn cảm thấy anh sẽ làm chuyện đó với em. nói thật thì anh chỉ muốn ở cùng với em, hưởng thụ cái cảm giác kia... Cảm giác được em đang tồn tại trong sinh mệnh của anh. Cũng không phải đơn thuần là dục vọng, nếu như thật sự chỉ cần thỏa mãn dục vọng anh có thể tìm phụ nữ khác. Nhưng mà anh lại không nghĩ vậy, anh chỉ muốn cùng với người anh thích ở cùng nhau, ôm lấy nhau, thương yêu lẫn nhau, cùng nhau trải nghiệm cuộc sống này!"
"thật ra là do anh luôn cảm thấy cô đơn tịch mịch, từ nhỏ mất đi cha mẹ, muốn cha mẹ quan tâm, muốn đem thứ mình đã bỏ lỡ bù đắp cho đời sau của mình mà thôi!"
Sính Đình lạnh nhạt nói, cảm giác này sao cô lại không biết, từ nhỏ cô đã không có cha mẹ, cho tới bây giờ cũng không biết cảm giác được ba mẹ cưng chiều trong lòng bàn tay là cái gì!
Mạc Thiên Kình nhìn nàng, xoa tóc của cô, ở bên tai cô nói nhỏ:
"Anh thật lòng muốn yêu em !"
Lời nói êm ái bay vào trong lỗ tai Sính Đình, sự thay đổi từ từ dâng lên trong lòng, nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác. Môi chợt chạm vào nhau, cũng không có ai muốn dời đi cứ nhìn nhau như vậy. Mạc Thiên Kình đưa tay ra phía sau lưng của cô, kéo lại gần ngực mình, cánh môi nhẹ nhàng ngậm lấy môi của cô, dịu dàng hôn.
Sính Đình nhắm mắt lại hai tay vòng lên cổ của anh. Mạc Thiên Kình thấy cô đón nhận mình, nhẹ nhàng đặt cô dưới thân mềm mại hôn, hôn khe khẽ từng chút trên người cô. Sau đó từ từ dao động đi xuống tay bắt đầu cởi quần áo của cô ra.
Ngẩng đầu lên, tròng mắt đen khóa chặt thân thể trắng nõn, khô khốc nuốt nuốt nước bọt.
"Sính Đình, em quả thật rất đẹp!"
Sính Đình thẹn thùng nhìn anh, da thịt Mạc Thiên Kình phơi bày ở dưới ánh đèn lại sáng bóng mê người, trên khuôn mặt tuấn mỹ tất cả đều là tình yêu.
Sính Đình thấy có dũng khí thừa nhận cảm giác của mình là thật sự yêu mến anh.
"Thả lỏng, anh sẽ yêu em thật tốt!"
Mạc Thiên Kình dịu dàng nói, tay chậm rãi cởi bỏ đi quần áo của cô lộ ra thân thể hoàn mỹ mê người.
Mạc Thiên Kình cúi đầu nhẹ nhàng ngậm lấy nụ hoa của cô, khẽ cắn lúc mạnh lúc nhẹ. Sính Đình run rẩy từng cơn, cảm giác tê liệt cuốn lấy toàn thân, có chút khẩn trương ôm lấy lưng của anh.
Bàn tay Mạc Thiên Kình trượt xuống giữa chân của cô nhẹ nhàng vuốt ve qua lại Sính Đình không nhịn được khẽ rên ra tiếng.
Mạc Thiên Kình thấy cô động tình, cúi đầu hôn lên môi cô, từ từ tiến vào, đem cỗ cường đại cứng rắn của mình chôn vùi trong cơ thể cô. một làn sóng khác thường cuốn lấy toàn thân, Sính Đình không nhịn được yêu kiều kêu thành tiếng, Mạc Thiên Kình bắt đầu từ từ chuyển động, cùng cảm nhận được cả hai đều đang run rẩy.
Chương 136: Tắm uyên ương
Sính Đình ôm chặt lấy hông của Mạc Thiên Kình, cảm thụ anh nhẹ nhàng luật động, chậm rãi, một luồng sóng cuốn lấy toàn thân, không nhịn được kêu lên những thanh âm mất hồn.
Mạc Thiên Kình nhìn cô, cảm thấy chính mình kìm nén thật khổ cực không thể tận lực mà luật động như trước đây được. Nhưng khi nghĩ đến cục cưng thì anh chỉ có thể từ từ, động tác cực kỳ dịu dàng nhưng cảm xúc vẫn thấy tốt vô cùng .
"Thiên Kình. . . . . . Nhanh lên một chút!"
Sính Đình không kìm chế được nói ra. Mạc Thiên Kình thấy cô lên tiếng cũng không kìm chế nữa ở trong cơ thể cô đẩy nhanh tốc độ chạy nước rút, mãnh liệt đoạt lấy, một luồng sóng khoái cảm đánh tới đồng thời làm cho cả hai cùng bay lên chín tầng mây!
"Hừm!"
Mạc Thiên Kình gầm nhẹ một tiếng, cả người vô lực lật người nằm ra giường, thở hồng hộc. Sính Đình mặt ửng hồng nằm ở trên giường.
không nghĩ đến mình vừa rồi lại chủ động muốn anh như vậy thấy hết sức xấu hổ!
Nhưng thật ra Mạc Thiên Kình rất dịu dàng, được anh thương yêu, sủng ái như vậy trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp.
Mạc Thiên Kình quay sang nhìn gương mặt ửng hồng của Sính Đình, nhìn thân thể mê người của cô rốt cuộc cũng bị anh nuốt vào bụng, thật là đáng thương!
Đợi lâu như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng được ăn cô.
"Sính Đình, chúng ta đi tắm nhé?"
Mạc Thiên Kình trần trụi ôm lấy Sính Đình xuống giường đi vào phòng tắm, nhẹ nhàng đặt vào bên trong bồn tắm, chỉnh nước cho vừa vặn ấm áp rồi cũng bước vào.
Sính Đình e thẹn cúi đầu, thấy có chút lúng túng nhưng mà cảm giác mình được anh phục vụ thật rất tốt.
trên mặt Sính Đình biểu lộ ý cười vui vẻ.
Mạc Thiên Kình nhìn thấy cô cười, đổ sữa tắm ra nhẹ nhàng xoa lên người cô.
"Sính Đình, anh tắm cho em, đây là lần đầu tiên chúng ta cùng tắm uyên ương!"
Mặc dù rất muốn làm chút gì đó nhưng là Mạc Thiên Kình biết không thể được. Sợ sẽ tổn thương đến cục cưng. Dù sao cục cưng vẫn còn nhỏ, bản thân cũng không thể vì muốn hưởng thụ mà coi nhẹ cảm nhận của Sính Đình.
Sính Đình thỏa mãn cười, "Được, vậy anh tắm cho em đi, để em có thể hưởng thụ đặc quyền của phụ nữ có thai một chút". Sính Đình thả lỏng để mặc cho Mạc Thiên Kình kỳ cọ cho mình thoải mái nhắm mắt lại tựa như một nữ vương cao quý.
Mạc Thiên Kình rất nghiêm túc giúp cô tắm rửa khi xong xuôi lại phát hiện cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.
Anh thở dài sau đó nhanh chóng tắm rửa rồi ôm cô lên giường, đắp kín chăn hai người ôm nhau ngủ.
Thủy Nhi trở lại phòng của mình cẩn thận kiểm tra cửa chính và cửa sổ sau khi đóng kỹ lại mới đi vào nhà tắm tắm.
Thần kinh của cô hiện tại bị trạng thái căng thẳng cao độ bao vây. không thể trách cô được muốn trách thì phải trách Thượng Quan Quân Triết. Nếu không phải là bởi vì anh ta ăn cô gắt gao thì bây giờ cô cũng sẽ không phải lúc nào cũng như đề phòng kẻ cướp. Ngủ ở trong phòng của mình mà cứ thấp thỏm không yên giống như ăn trộm vậy.
Nằm ở trong bồn tắm, nhìn lên trên trần nhà, Thủy Nhi tắm cũng không yên tâm. Tối nay Mạc Thiên Kình ngủ cùng Sính Đình sẽ làm những gì cô cũng không cảm thấy hứng thú. Chỉ cần tên kia không làm gì cô là được.
Thủy Nhi nghĩ đây liền nhanh chóng tắm rửa sau đó quấn khăn tắm liền đi ra nhìn thấy trong phòng ngủ không có ai lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vén chăn lên chui vào giường đi ngủ.
Thượng Quan Quân Triết nằm ở trên giường lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được. Anh đã rất lâu không có có động vào phụ nữ rồi. Kể từ lần đó với Thủy Nhi, đối với những người phụ nữ anh tự nhiên lại mất đi hứng thú nhất là khi nhớ lại những lời nói uy hiếp kia của cô. Hơn nữa anh bỗng nhiên rất hoài niệm tiếng kêu rên mất hồn của ai đó khi ở dưới thân anh.
Từ trên giường ngồi phắt dậy, Thượng Quan Quân Triết quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng trực tiếp đi tới phòng của Thủy Nhi. nhẹ nhàng dùng tấm thẻ trên tay mở cửa ra.
Lão K vừa mới đi lên liền nhìn thấy Thượng Quan Quân Triết cầm thẻ mở cửa không khỏi nhíu mày. Nhưng mà thật may tối nay anh ở bên cạnh phòng của Mạc Thiên Kình, không phải chịu quấy nhiễu.
Chỉ là cũng có chút cảm thấy lo lắng cho Thủy Nhi không biết tối nay sẽ bị tàn phá thành cái dạng gì!
Thượng Quan Quân Triết rón rén đi tới bên giường, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Thủy Nhi trên gương mặt tuấn tú nhất thời nở nụ cười tà ác. Bỏ đi thứ che đậy duy nhất, trần truồng bò lên giường.
Nằm ở bên người cô đêm khuya tối tăm không nhìn thấy được khuôn mặt nhưng mà anh biết cô đang ngủ rất an bình.
nhẹ nhàng vén chăn lên chui vào trong, phát hiện ra cô chỉ mặc khăn tắm thì trong lòng mừng rỡ.
Từ từ đem khăn tắm cởi ra, bàn tay bắt đầu không an phận ở trên người cô dao động. Chạm đến chỗ mềm mại làm cả người thấy chấn động run rẩy.
Trong giấc mộng, Thủy Nhi không an phận ừ một tiếng, cô rất buồn ngủ cho nên không bị động tác của anh làm cho thức tỉnh.
Thượng Quan Quân Triết được voi đòi tiên, tay đặt lên ngực bóp bóp làm nụ hoa dựng đứng lên. Cả người cũng bật dậy, lật đè lên người cô. Còn không đợi người bên dưới phản ứng thì môi đã phủ xuống tiếp đến liền lấy vật cứng rắn nóng bỏng của mình đặt ở chỗ đó chuẩn bị tiến công.
Cảm giác chân thật khác thường cùng với áp lực trầm trọng trên người khiến Thủy Nhi chợt mở mắt ra. cô liền nhìn thấy tên cầm thú Thượng Quan Quân Triết kia đang đè ở trên người mình. Anh đang hôn lên môi cô, vuốt ve nụ hoa làm cô còn tưởng rằng chính mình đang gặp mộng xuân. Lại không ngờ được Thượng Quan Quân Triết, tên cầm thú này lại đến thật!
"Ưmh ưmh. . . . . ." Thủy Nhi vùng vẫy, tay chân lại bị Thượng Quan Quân Triết ngăn lại kìm hãm thật chặt. Vừa mới hé môi lại làm cho Thượng Quan Quân Triết có cơ hội càng thâm nhập, cùng cái lưỡi thơm tho của cô dây dưa.
Thượng Quan Quân Triết cảm nhận được cô đang giãy giụa, hôn càng sâu, phía dưới càng bành trướng làm cho anh khống chế không được, động thân một cái liền mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể cô điên cuồng luật động.
Buông môi của cô ra hai tay nắm chặt nụ hoa, không ngừng đùa bỡn, một luồng sóng khoái cảm đánh tới khiến Thủy Nhi phải cắn chặt môi, không muốn mình lại phát ra âm thanh đáng xấu hổ như vậy.
"Thượng Quan. . . . . . Quân. . . . . . Quân triết. . . . . . Cái người này. . . . . . Cầm thú. . . . . . Ừhm. . . . . . Ah. . . . . ."
Thủy Nhi vừa mở miệng mắng nhưng lời nói vừa thốt ra lại mềm nhũn giống như đang làm nũng vậy làm cho Thượng Quan Quân Triết càng thêm điên cuồng tiến lên.
Nhếch môi, Thượng Quan Quân Triết vừa dao động vừa nói không ngừng, "Tiểu yêu tinh, em thật sự là quá mê người rồi, anh thật sự là yêu chết cái cảm giác này!"
Lời nói của Thượng Quan Quân Triết khiến Thủy Nhi giận đến nghiến răng, nhưng khi mở miệng, chính là Ưhm. . . . . . Ah. . . . . .toàn là những âm thanh yêu kiều.
Thủy Nhi tức giận nhưng rất nhanh lại bị khoái cảm mạnh mẽ đánh thẳng vào đầu, cả người đều giống như đang bay lên trời cao, sau đó lại từ nơi thật cao rơi xuống.
"Ah!"
Thượng Quan Quân Triết gầm nhẹ một tiếng, buông thả dục vọng trong cơ thể mình nằm ở trên người của Thủy Nhi thở phì phò.
Thủy Nhi tức giận đẩy ra anh ra, quát to:
"Thượng Quan Quân Triết, anh đi chết đi không cần đè ép tôi, nặng chết mất!"
Tức chết cô cư nhiên lại bị anh ta cường bạo!
Nhưng vẫn rất không có tiền đồ không dám đi trả thù anh.
Thủy Nhi cảm thấy mình thật rất vô dụng, Thượng Quan Quân Triết nhướng đôi mắt đen, bình thường vốn thâm thúy tứ giờ phút này trở nên trong suốt nhìn Thủy Nhi, ánh mắt đột nhiên lại thay đổi.
"Thủy Nhi, chúng ta làm thêm lần nữa nhé!"
"không được Thượng Quan Quân Triết, anh không thể đối xử với tôi như vậy!"
, 20/1/15
#73
Chương 137: Lần này chắc anh hài lòng rồi chứ!
Thủy Nhi vẫn chưa nói hết câu dục vọng của Thượng Quan Quân Triết ở trong cơ thể cô lại bắt đầu khôi phục trở lại. Thủy Nhi sợ hãi vội vàng đẩy anh ra rồi giận dữ hét lên:
"Thượng Quan Quân Triết, anh mà còn động vào tôi, tôi sẽ kiện anh tội cưỡng hiếp!"
Nhưng mà Thượng Quan Quân Triết lại quá cao lớn, hơn nữa dục vọng cũng đã thức tỉnh, lại bắt đầu ngồi dậy tiến lên. Thủy Nhi vừa thét lên một tiếng môi đã bị bao phủ bên trong phòng nhất thời truyền đến tiếng va chạm thân thể.
Hương vị tình dục tràn ngập cả căn phòng, tiếng đàn ông nặng nề tiếng thở dốc, tiếng thét chói tai của người phụ nữ làm cả biệt thự bị lay động mà bừng tỉnh.
"Cốc cốc. . . . . . Cốc cốc. . . . . ."
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian